Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012
Sống là hy vọng
Trong cuộc sống, mọi biến cố có thể xảy ra bất cứ lúc nào và không loại trừ bất cứ ai .Thay đổi, biến dịch là quy luật của mọi sự vật trên đời . Mọi sự trên đời không phải " nhất thành bất biến " mà luôn luôn biến đổi , dịch chuyển nay thế này , mai thế khác : sống rồi chết , được rồi mất , giàu rồi nghèo , sang rồi hèn và ngược lại . Đó là luật vô thường . Một cách đối trị với luật vô thường là nuôi hy vọng nếu chẳng may lâm vào tình huống tồi tệ , ngoài ý muốn . Nói cách khác : Sống là hy vọng . Phật dạy : " Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng ".
Hy vọng là chất liệu dinh dưỡng cuộc sống trong những tình cảnh bi đát , đầy thảm kịch . Nhờ vô thường mà ta có quyền hy vọng đổi đời hay thoát kiếp .Những người không hiểu hết ý nghĩa của vô thường đâm ra thù ghét , oán giận vô thường : nào là khắc khoải vô thường , nào là vô thường là sự hủy diệt , là triệt tiêu đời sống . Có người còn gọi vô thường là con quỷ trên mặt đất . Thật ra phải cảm ơn vô thường hơn là oán trách . Sống hay chết đều mầu nhiệm như nhau . Có sống phải có chết . Và có chết mới có hy vọng tái sinh ( tuyệt hậu tái tô). Vô thường rất quan trọng . Điều quan trọng nhất là không có gì đáng phải quan ngại , quan tâm , quan phòng , quan yếu ...Điều quan trọng nhất là vô thường . Chính nhờ vô thường mà hết đêm lại ngày , hết mưa lại nắng ...Nhờ vô thường mà hạt mầm phải tự diệt để nẩy chồi rồi ra lá ra cây đâm hoa kết trái cho đời . Nhờ vô thường mà bào thai trong bụng mẹ được sinh ra , lớn lên...Một nghịch lý ở đời là khi còn nhỏ thì trông cho mau lớn nhưng đến khi lớn rồi thì lại sợ già , già sợ chết .Ai cũng sợ già mà vẫn muốn sống lâu ...
Nhờ có vô thường mà ta có quyền hy vọng , có quyền trông đợi một sự đổi thay . Thở than , tuyệt vọng , chán chường là vì không sống với vô thường . Trong văn học nghệ thuật luôn có tính lạc quan . Lạc quan là một trong các thuộc tính trong văn học ngoài tính hiện thực , tính nhân văn .
Lý Bạch là một tiên thơ , đa tài đa năng nhưng vua Đường không dùng ông đúng chỗ .Trong bài thơ Tương tiến tửu , Lý bạch có hai câu tuyệt bút :
Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng
Thiên kim tán tận hoàn phục lai
( Trời sinh ta vốn có tài
Tất nhiên sẽ được một mai đem dùng
Ngàn vàng dẫu mất sạch không
Mai kia mốt nọ sẽ vòng về ta )
Đó là niềm hy vọng chính đáng và phù hợp với luật vô thường . Không có gì còn là còn mãi ; không có gì mất là mất luôn . Nguyễn công Trứ ngày xưa bốn mươi tuổi mới hiển đạt . Trong cảnh hàn vi bẩn chật ông vẫn nuôi một niềm hy vọng :
Còn trời còn đất còn non nước
Có lẽ ta đâu mãi thế nầy
Đó là niềm hy vọng của những người trí thức tài hoa
Và những người bình dân chơn chất thì cũng không thua kém niềm hy vọng :
Tháng giêng
Tháng hai
Tháng ba
Tháng bốn
Tháng khốn
Tháng nạn
Đi vay đi dạm
Được một quan tiền
Ra chợ Kẻ Diên
Mua con gà mái về nuôi
Nó đẻ ra mười trứng
Một trứng : ung
Hai trứng : ung
Ba trứng : ung
Bốn trứng : ung
Năm trứng : ung
Sáu trứng : ung
Bảy trứng : ung
Còn ba trứng
Nở ra ba con
Con : diều tha
Con : quạ bắt
Con : cắt xơi
Chớ than phận khó ai ơi
Còn da lông mọc còn chồi xanh cây
Bài ca dao Bình Trị Thiên vô cùng độc đáo đã thể hiện được tính kiên cường và hy vọng trong một hoàn cảnh vô cùng bi đát tưởng chừng như bế tắc . Người dân Bình Trị Thiên đa phần sống ở vùng nước măn đồng chua , mỗi năm chỉ làm được một vụ lúa ; lại thêm bão lụt mất mùa thường xuyên nên cái nghèo cứ đeo đẳng họ quanh năm .. Nhưng họ không an phận chịu đựng , thúc thủ trước hoàn cảnh . Chạy đôn chạy đáo vay được một quan tiền mua con gà mái về nuôi để gây giống tạo đàn . Nhưng may đó rồi rủi đó . Con gà đẻ được mười trứng thì đã hết bảy trứng ung !. Ba trứng nở ra ba con . Tưởng đã ổn rồi ai ngờ con thì diều tha con thì quạ bắt con thì chim cắt xơi !Đàn gà trông chờ đã đi đời nhà ma !
Nhưng thật bất ngờ xuất hiện một hy vọng đầy bản lĩnh :
Chớ than phân khó ai ơi
Còn da lông mọc còn chồi xanh cây
Từ thơ ca bác học đến văn học dân gian cho đến hội họa , âm nhạc ...đều có tính lạc quan , tính hiện thực , tính nhân văn .Sau cơn mưa trời lại tạnh ( vũ thiên chi hậu tất tĩnh thiên )là câu để động viên con người đừng tuyệt vọng dù ở bất cứ cảnh ngộ nào
Sống là phải hy vọng ( Vivre est espérer ). Và hy vọng là sống ( espoir est vivant). Không có hoàn cảnh bế tắc nào không có lối thoát . Bởi tất cả đều biến dịch . Vật cùng tất biến , biến cùng tất thông .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
bài viết thiết thực lắm
Trả lờiXóaBài viêt nói lên một ý chí, hy vọng và niềm tin sâu sắc đáng
Trả lờiXóahọc tập .
không như cái thằng tôi cứ ôm mãi câu thơ: ‘Hà tât cùng sầu với
cỏ cây’
HV 2012
HV thân mến !
Trả lờiXóaNam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ
Hà tất cùng sầu với cỏ cây !
Vì cảnh ngộ đặc biệt con người không thể phỉ chí tang bồng , giang hồ bốn bể song cũng không hề sầu với cỏ cây . Quý hồ là ý chí vươn lên! HV cũng đã và đang thể hiện được một hy vọng đầy bản lĩnh đó thôi .
Thưa Thầy. Trong cuộc sống thường có nhiều cuộc khủng hoảng, nào là : Khủng hoảng kinh tế, khủng hoảng tài chính, khủng hoảng nhân đạo... nhưng tất cả những cuộc khủng hoảng ấy đều xuất phát từ Khủng hoảng niềm Tin.
Trả lờiXóaVì mất niềm Tin mà sinh ra sự quan phòng, quan ngại và có thể là có cả thiếu sự Hy vọng.
Cám ơn Thầy. Con sẽ thực tập.
Kính Thưa Bác Nhân! Thật mai mắn cho con khi có dip vào Blog của Bác và đọc được bài"Sống là hy vọng"
Trả lờiXóaBài viết của Bác quả thật hay, hay đến mức con không thể dùng lời lẻ nào diễn đạt được hết ý của con.
... Sống là hy vọng ...có thể ngày hôm qua với bao điều gian truân của cuộc sống thì không có nghĩa ngày mai mình cũng sẽ như vậy. Bằng tất cả kinh nghiệm trải qua của "ngày hôm qua" làm vốn sống cho "hôm nay" và là nền tảng cho "ngày mai" vững chắc. Đó là hy vọng, hy vọng giúp ta vượt lên tất cả số phận của mình.
Và bằng chính khả năng của mình:
……Trời sinh ta vốn có tài
Tất nhiên sẽ được một mai đem dùng
Ngàn vàng dẫu mất sạch không
Mai kia mốt nọ sẽ vòng về ta …
Đời không có gì bất di bất dịch, là người có tài ắt hẳn có đất vun thân. Hy vọng là niềm tin lớn nhất để con người vượt qua bao gian khổ đang đối diện trong cuộc đời.
“Chớ than phận khó ai ơi..
Còn da lông mọc còn chòi xanh cây”
Dẫn chứng rất hay Bác Nhân, sự sống tồn tại khắp nơi. Sa mạc khắc nghiệt vẫn có loài Xương rồng sinh sôi
Với đoạn kết “Sống là phải hy vọng . Và hy vọng là sống. Không có hoàn cảnh bế tắc nào không có lối thoát . Bởi tất cả đều biến dịch . Vật cùng tất biến , biến cùng tất thông .
Cuộc sống “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng người ngại khó khăn”
Bằng Hy vọng cộng thêm ý chí quyết tâm và nghị lực sống thì dù gian nan nào cũng có thể vượt qua.
Bài viết của Bác thật tuyệt vời!!!
Bích Ngọc thân mến !
XóaTôi rất vui khi biết có những bạn trẻ cũng đọc và chia sẻ với tôi trong blog nầy . Những bài viết của tôi phần lớn là để tự củng cố tâm ý mình .Được các em quan tâm và góp ý tôi thấy cũng như nhận được một niềm vui . Cảm ơn Bích Ngọc !