Nguyễn Trãi
có một câu thơ nôm mà nay đọc lại thấy xót xa cho thế cuộc .
Triều có hiền tài nho sĩ ấm
Biên không binh lửa tướng quân nhàn
Hai câu thơ
nôm na dân dã mà ý chí sâu xa , diễn tả khát vọng về một đất nước an bình thịnh
trị . Nói đến một thời đại phong kiến là nói đến hoàng triều cương thổ . Nói đến
hoàng triều là nói đến vua hiền tôi trung . Nếu vua là minh chủ tất nhiên có
nhiều hiền tài dốc lòng giúp vua trị nước .. Những hiền tài xuất thân từ khoa bảng
là những hàn nho , kẻ sĩ .. Vua có quyền , kẻ sĩ có học cùng nhau hợp tác chế định
chính sách , sắp đặt giềng mối trị quốc an dân .
Bằng con đường
cử hiền tài những kẻ sĩ khoa bảng được tiến cử vào các vị trí lảnh đạo đất nước
.Những kẻ vô tài bất tướng theo chủ nghĩa cơ hội sẽ không có cơ hội tham chính
để tham ô đục khoét hại dân hại nước
Triều có
hiền tài nho sĩ ấm
Đó là sứ mạng của hiền tài .
Còn tướng quân ngoài biên ải thì sao ?
Thời bình tướng quân có nhiệm vụ tập luyện
quân sĩ để chuẩn bị cho thời chiến .
Nuôi quân ba năm dụng binh một ngày .
Tuy nhiên ,
dù sao trong thời bình tướng quân cũng nhàn hơn thời chiến .
Biên không binh lửa tướng quân nhàn .
Khi biên cương có biến thì tất yếu phải động
binh . Lúc bấy giờ thì hiển nhiên tướng quân không còn có thể nhàn được nữa rồi ! Tướng tá giỏi , binh lính tinh nhuệ thì sẽ sớm đẩy lui giặc ngoại xâm ; giữ toàn vẹn lãnh thổ , củng cố chủ quyền
quốc gia .
Ngày nay giặc
Tàu chiếm đảo , lấn biển sát thềm lục địa mà tướng quân nhà ta vẫn nhàn nhã , vẫn bình chân như vại , lại
còn nói chuyện hữu nghị hòa hiếu với kẻ thù là cớ làm sao ? !
Việc giữ biển giử đảo là nhiệm vụ của quân đội , đâu phải của ngư dân . Đem tàu cá
mà đọ sức với tàu chiến của kẻ địch thì khác nào đem trứng mà chọi đá ư !
Buồn thay !
Lo thay !