Hãy yêu trái tim mình
Đừng gây thêm thương tích
Giữ nhịp cho bình thường
Và chăm lo tưới tẩm
Mắt có khi được nhắm
Thân về đêm nghỉ ngơi
Tay chân được buông lơi
Nhưng tim chưa từng nghỉ
Tim làm việc cần cù
Siêng năng và nhẫn nại
Mãi miết không nghỉ ngơi
Để duy trì sự sống
Phổi có khi nín thở
Nhưng tim đâu ngừng đập
Miệng có lúc lặng thinh
Nhưng tim hoài co bóp
Khi tứ đại tan ra
Tim vẫn còn thoi thóp
Gõ mấy nhịp sau cùng
Bồi hồi lúc chia xa ?!
Con người sao bất công
Chỉ lo thân đẹp xinh
Phóng tâm và vọng tưởng
Hành hạ trái tim mình
Khóc cười nơi đầu miệng
Vui buồn từ con tim
Gõ nhịp không bình thường
Làm cho tim suy nhược
Hãy tưới tẩm cho tim
Chăm lo từng hơi thở
Bằng tình yêu vô cầu
Vô tâm và vô nhiễm !
Hôm nay thầy cho phép Đức Sơn viết đoạn thơ không tựa đề gọi là góp vui thầy nhé.
Trả lờiXóaLời nói như cơn gió,
Yêu thương thì thoang thoảng,
Thù hằn là bão tố,
Vô tình là dao cứa,
Hữu tình ngọt mật môi.
Chỉ mỗi trái tim kia
Mải mê hoài co bóp,
Máu đen thành máu đỏ.
Vô tình chẳng để ý,
Hữu tình cũng như không
Động _ Tịnh chẳng phân TÂM
Tĩnh lặng cùng năm tháng...
Cảm ơn Đức Sơn đã ghé chơi và cảm hiểu .Đạt Nhân đọc bài thơ của Đức Sơn bỗng có cảm hứng viết nên bài tứ tuyệt :
XóaTiểu ẩn nơi rừng sâu
Đại ẩn chốn thị thành
Động tỉnh đều như nhau
Chân tâm là thánh triết .
Thơ hay quá bác ạ!
Trả lờiXóa