Cuộc đời nầy chỉ bấy nhiêu thôi.
Vĩ đại hay thấp hèn,
Giàu sang hay khốn khó,
Quí tộc hay hạ tiện
Đại gia hay mạt hạng,
Chỉ bấy nhiêu thôi một vở tuồng
Khởi đầu từ vô minh kết thúc là già chết.
Nhà bao nhiêu tầng cũng chỉ ngủ ở một giường
Tiệc bao nhiêu món cũng chỉ ăn một phần.
Lạc thú cao đến đâu cũng tới hồi dứt điểm.
Già rồi ai cũng cô độc như nhau.
Chết rồi ai cũng chỉ sở hữu ba tấc đất
Thế giới này chỉ bấy nhiêu thôi,
Cuộc đời nầy cũng bấy nhiêu thôi
Con ngừời gây chiến trên thế giới ,ganh đua trong cuộc sống vì những sai biệt
Thật ra,chẳng có gì khác nhau
Vì ..chỉ bấy nhiêu thôi!
,
Con cảm nhận được "Thuyết bất nhị" trong bài thơ này của thầy.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaLàm sao ta biết thế giới này có bấy nhiêu thôi !?
Trả lờiXóaThế gian này có muôn vạn cuộc đời làm ta cảm hết được !?
Vĩ đại hay thấp hèn,
Giàu sang hay hạ tiện
Đại gia hay thấp hèn…
Đều là sự gán ghép của con người
Tại thời điểm chúng ta đang sống
Con người là vô thường,
và là…cát bụi
Thì huống chi,
là sự gán ghép của con người
Nặng tâm mà chi !!!
Ta nghe nói đến vô minh
Ta nghe nói đến cái chết
Nhưng ta có từng biết đến vô minh
Ta cũng không biết đến cái chết mãi khi ta chết
Mà khi ta chết thì có khi ta lại,
Tìm hiểu về cái sống,
cái mà ta vừa đi qua !
Vậy nên, khi nào ta ở cõi vô minh
thời ta sẽ đang sống với vô minh
Khi nào ta chết
thời ta sẽ đang sống với cõi chết
Còn bây giờ,
Ta sẽ sống với từng sat_na mà ta đang có.
Ta đứng trong đám đông người
Ta sẽ thấy nhiều sự khác biệt,
và,
Bận tâm về nó
Khi ta đứng trên một ngọn núi thật cao
Nhìn xuống đám đông kia
nhỏ như một đám kiến
Thậm chí như một đám bụi mờ
Mà ta không nhìn thấy họ.
Huống chí là nhìn thấy sự khác biệt trong đám đông kia.
Nhưng cảm ơn đời
Nhờ cõi trần tục này
Mà ta biết giữa con người có sự khác biệt
Thật là thú vị và hay ho !